Con Hoang
Lê Hồng Nguyên
Tôi vẫn luôn bị ám ảnh những kiếp người bị giăng mắc trong những định kiến truyền đời đầy những phi lý, bất công và đầy định kiến.
Thông tin sách
Văn chương Lê Hồng Nguyên vô cùng đẹp nhưng lại buồn và chứa chan nỗi yêu thương da diết của một nhà văn đầy lòng nhân đạo. Thiên nhiên trong tiểu thuyết của trong tác phẩm cũng được gột tả rất đẹp, sống động. Điều này làm cho người đọc thấy rằng, chắc chắn phải mọi câu văn nhẹ nhàng, sâu lắng kia đều bắt nguồn từ một tâm hồn lãng mạn tha thiết với cuộc đời thì mới có thể dành cho thiên nhiên những áng văn mềm mại và có sức gợi cảm đến như vậy.
Đặc biệt, khi khép lại 202 trang sách vui buồn cùng với các nhân vật, người đọc sẽ không ngừng vương vấn lại trong ta cảm giác vừa khép lại một bài ca buồn, nỗi đau xé lòng, tiếng than da diết của người phụ nữ sau lũy tre làng với mong ước được sống. Có lẽ nhu cầu được yêu thương, quyền bình đẳng với họ trở nên xa vời và khó khăn hơn bao giờ hết.
Đối với mỗi số phận trong cuốn tiểu thuyết là sự giày vò cùng khát vọng giải tỏa bản năng của mình đang bị chôn kín, mặc dù bị đày ải trong bức tường vô hình mà đáng sợ của cái gọi là định kiến là dư luận xã hội đáng sợ kia.